суббота, 14 июля 2012 г.

Em đã về

 Em đã về đây đã về đây
Nhưng về rồi lại phải đi ngay
Bởi cảnh ngang tai và trái mắt
Em không chịu được cảnh sống này

Em biết rằng anh rất thương em
Khuyên về bên ấy với đàn con
Về với người chồng như không ấy
Nghĩa tình đã chết,nối sao đây

Không muốn con em nó mất cha
Nhưng có như không mất đâu mà
Bọn nhỏ trước nay sống bên ngoại
Em giờ kề cần chăm chúng đây

Ai muốn rằng xa lũ con yêu
Nhưng vì cuộc sống em phải liều
Lo cho bọn nhỏ xong đại học
Cho nên em phải kiếm thật nhiều

Anh đừng lo lắng nữa anh ơi
Chấp nhận đắng cay chấp nhận rồi
Nước mắt em từ lâu chảy ngược
Phải ngẩng cao đầu,bước tiếp thôi.

Đêm trắng

Đêm trắng Saint_Peterburg với tôi vẫn chỉ là mơ ước 
Dẫu hai mươi năm sống ở đất Nga 
Là công nhân chỉ biết có nhét_đa 
Quanh quẩn mãi với xưởng may và kí túc 
Thời con gái qua mau trong kí ức 
Chẳng được vui,cũng chẳng được nghỉ ngơi 
Lấy chồng rồi là khép lại  ước mơ thôi....

K d

Một lần nữa trái tim em loạn nhịp 
Lời yêu thương đã trót nói ra rồi 
Như mũi tên xuất cung chẳng thể thu hồi 
Em tái mặt tại sao.....mình lại thế.


11/05/95

Hạnh phúc

Hạnh phúc nào có thể gọi thành tên 
Cảm xúc ấy ta vẫn thường ao ước 
Hạnh phúc là khi ta có được 
Mội người thương,tri kỉ dẫu muộn màng.


11/05/09

Thả

Ta thả nỗi buồn vào trong gió 
Gió hãy cuốn đi vào cõi hư vô 
Ta thả nước mắt vào trong mưa 
Mưa sẽ rửa cho tâm hồn dịu lại 
Nhưng đêm nay ta muốn thả ta vào cõi vĩnh hằng


11/05/09

Hồn lạc

Hồn em đi  lạc mãi đâu đâu 
Đem lụy vào thân ôm dạ sầu 
Canh khuya thao thức mờ ngấn lệ 
Dõi nhìn cửa sổ suốt canh thâu.


11/05/09

Đàn bà đất Việt

Đàn bà đất Việt khổ vậy sao? 
Đàn ông theo nếp cũ ăn vào 
Tự cho mình cái quyền làm ông chủ 
Coi vợ con như tôi tớ người hầu 
Nếu gia đình có lục đục xáo xào 
Mọi chuyện đều đổ lên đầu người vợ 
Nào là phải "Lạt mềm buộc chặt" 
Nào tại mày vụng quá nó chê 
Nào phải canh chừng kẻo gái nó mê 
Nào phải giữ gia đình  vì con cái 
Rồi lại phải bao dung khi nó quay về 
Mặc những nỗi đớn đau ê chề 
Của người vợ cũng là  người làm mẹ 
"Đánh kẻ chạy đi ai đánh người chạy lại" 
Đã nghe khuyên câu ấy quá nhàm tai 
Bạn bè lo theo dõi hỏi thăm hoài 
Còn con cái lo âu buồn không dám nói 
Bố mẹ hiểu nhưng thầm lo cho con gái 
Khuyên  hoài  mang gương cũ ra răn 
Nào ngày xưa,cô nọ bà kia 
Chồng như thế mà người ta chịu được 
Mẹ vẫn muốn gia đình xum họp 
Cho cháu con khỏi lạc lõng bơ vơ 
Dù gia đình là cái danh hờ 
Còn cái vỏ gió nhẹ xô là đổ.


10/05/09

Mộng vỡ

Mộng vỡ tan rồi bởi vì đâu 
Ngôi nhà mộng ước đã lên lầu 
Vợ hiền con thảo nào đâu thấy 
Cũng bởi  mình ngang tắt đêm thâu.


10/05/09

Hạnh phúc

Hạnh phúc là gì ta có không? 
Khi ta tự hỏi biết chẳng mong 
Đã rớt mất rồi đâu còn nữa 
Hạnh phúc qua rồi,thấy đắng lòng

Chuyện tình tan vỡ

 Chuyện tình tan vỡ rất thường thôi 
Đã hết thương nhau,hết bồi hồi 
Gia đình chỉ còn là cái vỏ 
Đóng kịch làm chi chỉ khổ thôi 

Giải thoát cho nhau cũng được rồi 
Anh về bên ấy tôi đường tôi 
Nói xấu nhau chi đừng nói nữa 
Không hợp chia tay có thế thôi 

Con tôi sinh ra tôi nuôi tất 
Trước nay vẫn vậy có chi lo 
Anh sống làm sao cho đẹp mặt 
E rằng lũ trẻ nó khinh cho 

Thay đổi làm sao thay đổi sao 
Anh là bố nó có lẽ nào? 
Tôi  vẫn dạy con tôn trọng bố 
Tự anh bôi nhọ lên anh thôi 

Ta sống làm sao trẻ trông vào 
Không phải che mo ,ngẩng đầu cao 
Tự hào về bố,về mẹ nữa 
Dù cách chia nhau mấy con sào.

Giận con

Mẹ đã giận con mấy tháng rồi 
Nhưng mà con mẹ vẫn tăm hơi 
Sợ nghe mẹ khóc,rồi la mắng 
Chỉ vì lo lắng quá mà thôi 

Nghe tin mẹ ốm nằm viện rồi 
Lòng con lửa đốt đặt vé thôi 
Mai con chắc chắn về với mẹ 
Không báo truớc đâu cứ về thôi 

Con đã về đây mẹ yêu ơi 
Giận con mà mẹ cười rất tươi 
Bao nhiêu đau yếu đều xoá sạch 
Lại tặng cho con những nụ cười

Tự tình

Muốn viết đôi câu để tự tình 
Chỉ là tếu táo nghịch linh tinh 
Cho quên nỗi sầu trong đêm vắng 
Quên nỗi buồn đau kẻ bạc tình